Bố chồng đã hãm hiếp Sakura Tsukino suốt 1 thời gian dài.
Sakura Tsukino, một cô gái Nhật Bản dịu dàng, sống trong một ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô Tokyo cùng chồng, Kenji, và ông bố chồng, ông Hiroshi. Sakura là mẫu nội trợ điển hình: chu đáo, khéo léo, luôn giữ nhà cửa gọn gàng và bữa cơm nóng hổi mỗi tối. Nhưng cuộc sống của cô không hề dễ dàng khi phải đối mặt với ông Hiroshi, một người đàn ông lớn tuổi nhưng “háo sắc” theo cách khó chịu.
Mỗi sáng, khi Sakura dọn dẹp nhà cửa, ông Hiroshi thường ngồi ở phòng khách, mắt dán vào cô kèm theo những lời đùa cợt thiếu tế nhị. “Sakura, cô mặc cái tạp dề này trông trẻ quá, như mới hai mươi ấy!” – ông cười lớn, khiến Sakura chỉ biết mỉm cười gượng gạo, cố giữ phép lịch sự. Cô không muốn làm to chuyện, vì Kenji rất kính trọng bố mình, và cô không muốn gia đình lục đục.
Nhưng mọi chuyện trở nên căng thẳng hơn khi ông Hiroshi bắt đầu “vô tình” chạm vào tay Sakura khi cô đưa trà, hay cố ý đứng gần cô trong bếp. Sakura bắt đầu cảm thấy bất an. Một ngày, cô quyết định thẳng thắn. Khi ông Hiroshi lại buông lời trêu ghẹo, Sakura nghiêm nghị nói: “Bố, con tôn trọng bố như người lớn trong nhà, nhưng xin bố giữ khoảng cách để con thoải mái hơn.” Giọng cô nhẹ nhàng nhưng kiên định.
Ông Hiroshi sững sờ, rồi lẩm bẩm xin lỗi. Từ đó, ông thay đổi, bớt đi những lời đùa vô duyên. Sakura thở phào, cảm thấy nhẹ lòng. Cô nhận ra rằng, đôi khi, sự mạnh mẽ và khéo léo trong giao tiếp có thể bảo vệ không gian riêng của mình mà vẫn giữ hòa khí gia đình.