Em hàng xóm Moe Amatsuka thật ngon và làm tình giỏi.
Moe Amatsuka, với mái tóc nhuộm highlight tím nổi bật và nụ cười bất cần, chẳng bao giờ quan tâm đến những ánh mắt phán xét của hàng xóm. Cô sống theo bản năng, và bản năng của cô mách bảo rằng cuộc sống này là để tận hưởng. Đặc biệt là khi người hàng xóm điển trai, anh Tanaka, cứ nhìn cô chằm chằm mỗi khi cô ra sân phơi đồ. Vợ anh, một phụ nữ nhỏ nhẹ và luôn bận rộn với công việc, thường xuyên vắng nhà.
Hôm đó, Moe đang tưới hoa trong vườn khi thấy xe của chị Tanaka rời đi. Một nụ cười ranh mãnh nở trên môi cô. Đây rồi, cơ hội của cô. Cô khoác lên mình chiếc váy lụa mỏng tang, để lộ đôi chân dài miên man, và đi sang gõ cửa nhà anh Tanaka.
“Ôi, anh Tanaka!” Moe cất giọng ngọt ngào, “Hình như em làm rơi chiếc khuyên tai vào sân nhà anh mất rồi. Anh có thể giúp em tìm một lát được không?”
Anh Tanaka, với gương mặt ngượng ngùng, mở cửa. Dù cố gắng tỏ ra bình thường, anh không thể giấu được ánh mắt dán chặt vào Moe. Cô bước vào, mùi hương nước hoa quyến rũ lan tỏa khắp căn phòng. Cô cố tình cúi xuống, mái tóc xoã xuống che đi nụ cười bí ẩn khi cô đưa tay tìm kiếm trên thảm.
“Chắc nó ở đâu đó quanh đây thôi,” Moe nói, giọng điệu như thì thầm. “Anh có thấy nó không, anh Tanaka?”
Anh Tanaka, tay chân lóng ngóng, chỉ biết đứng nhìn. Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt lấp lánh như muốn thiêu đốt mọi thứ. Moe từ từ đứng dậy, đôi tay cô nhẹ nhàng chạm vào cánh tay anh Tanaka. Một nụ cười nửa miệng đầy mời gọi xuất hiện trên môi cô, và cô nói nhỏ, gần như không thể nghe thấy: “Hình như em tìm thấy rồi… nhưng em nghĩ em còn muốn tìm thứ khác nữa.”
Ánh mắt anh Tanaka bối rối, nhưng rồi sự kháng cự trong anh tan chảy trước sự quyến rũ không thể chối từ của Moe. Cánh cửa nhà anh từ từ khép lại, che đi cảnh tượng bên trong khỏi những ánh mắt tò mò của khu phố.