Kí ức thương tâm bị hàng xóm hiếp của Minori Kawana.
Minori Kawana, một cô gái 27 tuổi sống ở tỉnh lẻ Okayama, luôn mong có một cuộc sống yên bình. Làm nhân viên văn phòng ở một công ty nhỏ, cô thuê một căn phòng trọ cũ kỹ nhưng đủ ấm áp. Cuộc sống đơn điệu của Minori thay đổi khi gã hàng xóm, Sato, bắt đầu để ý đến cô.
Ban đầu, Sato chỉ gật đầu chào hỏi, nhưng dần dần, anh ta thường xuyên tìm cớ sang nhà Minori, lúc mượn đồ, lúc hỏi han. Minori vốn nhút nhát nên chỉ cười gượng gạo, không dám từ chối. Một đêm mưa, khi cô đang chuẩn bị đi ngủ, tiếng gõ cửa vang lên. Sato xin vào trú mưa, nhưng ngay khi cánh cửa đóng lại, hắn thay đổi hoàn toàn.
Ánh mắt hắn lạnh lùng, tay siết chặt cổ tay Minori. Cô hoảng hốt nhưng không kịp phản ứng. Tiếng kêu cứu bị dập tắt bởi tiếng mưa rơi nặng hạt. Trong căn phòng tối om, Minori cảm thấy bất lực và đau đớn. Khi Sato bỏ đi, cô co ro trong góc, nước mắt lặng lẽ rơi.
Sáng hôm sau, Minori quyết định đến đồn cảnh sát. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của viên cảnh sát già, cô lại lặng lẽ bước ra. “Ai sẽ tin mình?” – cô tự hỏi. Về nhà, Minori dán mắt vào bức tường chung với nhà Sato, tim đập thình thịch mỗi khi nghe tiếng bước chân.
Câu chuyện của Minori không phải là duy nhất, nhưng nó nhắc nhở về những bóng tối ẩn sau những cánh cửa đóng kín, nơi nỗi sợ hãi và cô đơn không bao giờ ngừng đeo bám.