Người mẹ kế kiểm tra hàng của cậu con rể của mình, mãi sau mới hồi lại để trả lời: – Quê u ở Lục Ngạn – Bắc Giang. Cách chỗ này hơn trăm cây số. – Thế ở quê u xưng hô thế nào? Hồi u mới về, tôi thấy u thường xưng là mẹ chứ không phải là “u” giống như ở đây. – Ở quê u, xưng là mẹ – con. Hồi với về đây, mãi mới quen xưng là “u” đấy. Bình nghĩ một lúc rồi nói rất chắc nịch: – Vậy từ giờ, Người dì ghẻ check hàng của cậu con rể của mình tôi gọi u là mẹ, xưng là con nhé. Nếu ai ở hoàn cảnh của Đào lúc này mới thấu, bõ công cô thương Bình mấy năm nay. Thú thực mà nói, cô không có cảm xúc với tiếng